Mỵ Dân

Mỵ Dân

Ngô Trường An

Trời nóng hầm hập mà cả khu phố bị mất điện. Mấy ông hưu trí ới nhau ra quán cafe đầu đường uống trà đá, mục đích là để hưởng xái chút gió từ những chiếc quạt được chạy bằng máy phát điện của quán.

Cô chủ quán bưng bình trà đá đặt xuống bàn, nói trổng:
- Nhà nước không có khả năng sản xuất điện thì để nước ngoài họ vào đầu tư cho dân nhờ, mà nhà nước thu thuế cũng khỏi phải sợ lỗ. Đã không có năng lực, làm gì cũng lỗ mà không chịu buông. Tham cũng vừa vừa thôi chớ!

Ông hưu trí vừa rót trà ra ly vừa khoát tay:
- Cô không biết thì đừng có nói càn! Điện thuộc hệ năng lượng, nhà nước ta phải bảo đảm an ninh cho mặt hàng này, chứ không thể tùy tiện giao cho nước ngoài điều hành được. Ngộ nhỡ khi có sự cố, chúng cắt hết không cung cấp thì sao?

Cô chủ quán nhìn lão hưu trí nguýt dài:
- An ninh cái lol! Những nhà máy thủy điện lớn đều đặt trên lưu vực các con sông bắt nguồn từ T.Q. Nó muốn chặn nước hay xả nước thì quyền của nó. Nhiệt điện thì nhập công nghệ 100% của TQ và công suất phát bao nhiêu đều do chuyên gia của nó vận hành quyết định. Than dùng cho nhiệt điện cũng nhập từ TQ. Và, điện năng tiêu thụ cũng nhập từ TQ. Xem ra, ngành điện đã lệ thuộc vào TQ từ A đến Á rồi, vậy còn cái quần què gì nữa mà an ninh?

Lão hưu trí luống cuống chưa biết trả lời ra sao thì cô chủ quán bồi thêm:
- Lệ thuộc vào ai vẫn còn có thể tự chủ được, chớ lệ thuộc vào TQ thì chủ quyền quốc gia cũng không thể bảo đảm được an ninh nữa chứ đừng nói là an ninh năng lượng. Lịch sử 4 ngàn năm còn đó.

Mỵ dân!

Ngô Trường An
Nguồn FB

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 179

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 180