Đập Rắn

Đập Rắn
Phạm Mạnh Tuấn
Hôm nay (9/11/2023), hơn một tháng kể từ ngày lực lượng khủng bố Hamas bất ngờ tấn công vào Do Thái giết hại hơn 1,400 người, lực lượng Do Thái phản công đến nay cũng đã là thiệt mạng ít nhất 10,305 người trên giải Gaza. Vào lúc này quân đội Do Thái vẫn đang tiếp tục truy lùng Hamas trong từng hang cùng ngõ hẻm trên giải đất bất hạnh và oan nghiệt nhất hành tinh này.
Việc Do Thái phản công tiêu diệt Hamas làm tôi liên tưởng đến cảnh tượng đâp rắn trong trại cải tạo Cây Cày A, thuộc tỉnh Tây Ninh khu giáp biên giới Campuchia, vào cuối năm 1977.
Chuyện Năm Xưa
Hôm đó anh em chúng tôi thuộc tổ 11-B2 trong trại cải tạo Cây Cày A (Tây Ninh) đi lao động về. Vừa vào đến lán (chỗ ngủ của tù viên, kê khoảng vài chục chiếc chõng tre hai tầng), một tên bỗng la thất thanh: “Rắn! Tụi mày Rắn!” Dưới gầm chõng, một con rắn rất lớn cỡ hai thước (có thể là con trăn con) nửa đen nửa trắng, nằm khoanh tròn đầu ngóc cao, giữa cái miệng há hốc chiếc lưỡi thụt ra thụt vào phát ra tiếng “khè khè” nghe phát khiếp. Đang là tổ trưởng tôi hét anh em: “Tụi mày kiếm mỗi thằng kiếm một cái cây, chiều nay tổ mình có món cháo rắn ăn rồi.”
Chúng tôi mau chóng tay lăm lăm gậy gộc bao vây con rắn chặn hết lối ra. Rắn ta lao ra hướng nào cũng nghe tiếng la hét, những cây gậy đập xuống đất ầm ầm, nó buộc phải lao đi hướng khác, đuôi đã dính một vài gậy máu me bê bết. Tôi hét với đám bạn: “Đừng giết nó vội để dợt một hồi đã.” Đám bạn mặt mũi tên nào cũng phấn kích, vừa sợ vừa vui. Số là trong tổ 11, đa số chúng tôi còn trẻ và độc thân, nhập ngũ theo lệnh tổng động viên của “Mùa Hè Đỏ Lửa” nên chỉ mới lên thiếu úy mấy tháng (trừ vài người như N.A.P. khóa 25 VB hay giặc lái P.M.L. mang cấp trung úy). Bỗng như có linh tính diệu kỳ, con rắn trở mình lao về phía “tiến sĩ ngôn ngữ học” LĐM, tên này kêu lên một tiếng thảng thốt rồi quăng gậy nhảy qua một bên, con rắn thừa dịp lao ra, lủi vào đám cỏ dại rồi mất hút ngoài hàng rào. Anh em tiếc ngẩn tiếc ngơ! Buổi tối tiến sĩ Muôn cúi đầu tạ lỗi với cả tổ, bởi do hắn mà anh em mất bữa cháo rắn. [1]
Chuyện Hôm Nay
Phần lớn nhân loại đều có niềm tin tôn giáo và đa số tôn giáo đều tin rằng con người là một sản phẩm của Tạo Hóa, nhưng đáng buồn thay con người là một Tạo Vật Bất Toàn!
Từ khi có lịch sử, con người luôn có những cuộc tranh chấp và xung đột, giữa các bộ lạc, các đế quốc, các nước, các dân tộc thậm chí cả các tôn giáo. Lịch sử nước ta cũng không ngoại lệ, trong khi người Tầu luôn muốn thôn tính và đồng hóa người Việt, chúng ta cũng đã xóa sổ hai nước Chiêm Thành và Chân Lạp. Cuộc chiến Quốc - Cộng vừa qua cũng lấy đi sinh mạng trên của hai triệu người trên hai miền Nam - Bắc!
Xung đột giữa Do Thái và Palestine đã có từ trên hai ngàn năm và chẳng có dấu hiệu gì chấm dứt. Trong sách “Cựu Ước” của Thiên Chúa giáo và Do Thái giáo ghi truyện chú nhỏ Do Thái (David) đánh thắng gã khổng lồ Palestine (Goliath). Ngày nay lịch sử lập lại với cuộc đối đầu của hai đối thủ, nhưng tên khủng bố nhỏ bé Hamas không thể tồn tại trước gã khổng lồ Do Thái. Chiến sự tàn bạo vẫn leo thang với số thương vong của dân thường ngày càng cao nhưng vẫn chưa có giải pháp nào cho cuộc chiến.
Giải Pháp Lý Tưởng
Dĩ nhiên Do Thái không thể tiêu diệt được hết Palestine cũng như Palestine không thể xóa sổ Do Thái. Các nước Ả Rập không cách gì đuổi được dân Do Thái ra khỏi Trung Đông. Nhà nước Hồi giáo Iran không thể xóa tên Do Thái khỏi bản đồ, vì nếu chuyện đó xẩy ra, xứ “Một ngàn lẻ một đêm” cũng sẽ biến thành vùng đất chết cho đến cả ba trăm năm sau. Đầu óc bình thường nào cũng thấy rằng hai dân tộc Do Thái và Palestine phải tìm cách thỏa hiệp để có thể sống chung hòa bình.
Chủ Nhật qua Đức Thánh Cha Phanxicô đưa ra quan điểm của Vatican, rất lý tưởng. Ngài kêu gọi hòa bình tại Đất Thánh, thừa nhận Do Thái có quyền tự vệ, nhưng khẳng định rằng bạo lực không thể giúp đạt được một nền hòa bình lâu dài được xây dựng trên công lý. ĐTC mời gọi cả hai bên kiềm chế với hy vọng đạt được một giải pháp cho cuộc chiến. "Chủ nghĩa khủng bố và chủ nghĩa cực đoan không giúp đạt được một giải pháp cho cuộc xung đột giữa Israel và Palestine, nhưng châm ngòi cho hận thù, bạo lực và trả thù, gây đau khổ cho cả hai bên." , ĐTC Phanxicô kết thúc lời kêu gọi hòa bình ở Trung Đông bằng lời kêu gọi huynh đệ và đối thoại. "Trung Đông không cần chiến tranh nhưng cần hòa bình, một nền hòa bình được xây dựng trên công lý, đối thoại và lòng can đảm của tình huynh đệ.” [2]
Dĩ nhiên trên cương vị thủ lãnh tinh thần của một tôn giáo thuộc loại lớn nhất hành tinh (17.4% dân số thế giới), ĐTC đưa ra lời kêu gọi ôn hòa trên là hợp lý nhưng thực tế không thể được như vậy.
Thực Tế Đau Lòng
Thật ra ngay từ tháng 9 ngày 13, 1993 đại diện chính quyền Do Thái (Thủ Tướng Rabin) và tổ chức đại diện Palestine (PLO) đã ký Hiệp Định Oslo. Theo đó phía Do Thái công nhận PLO là tổ chức hợp pháp đại diện cho người Palestine, ngược lại PLO cam đoan từ bỏ chủ nghĩa khủng bố và công nhận quyền tồn tại trong hòa bình của Do Thái.
Theo tinh thần Hiệp Định Oslo, năm 2015 Do Thái rút quân khỏi dải Gaza, trao quyền lại cho Fatah, chính quyền Palestine hợp pháp lúc đó. Khi rút lui Do Thái cũng để lại nhiều nhà máy và cơ sở kinh tế, những mong người dân khu vực này có thể “tự túc tự cường” lo làm ăn không khủng bố dân Do Thái nữa.
Nhưng đáng buồn thay! Năm 2017 tổ chức khủng bố Hamas đã dùng vũ lục đuổi Fatah về Westbank, độc chiếm dải Gaza và tuyên bố sẽ loại dân Do Thái khỏi vùng đất thánh (Holy Land). Tổ chức này cũng phá hủy mọi cơ sở Do Thái để lại. Do Thái không còn cách nào khác ngoài đóng cửa biên giới Gaza.
Ngày nay, sau cuộc tấn công tàn bạo của Hamas và lãnh thổ Do Thái ngày 7 tháng 10, 2023. Nhiều nước Ả Rập và ngay cả Liên Hiệp Quốc kêu gọi Israel đơn phương ngừng chiến! Chuyện này làm sao xẩy ra được?!
Trong khi hơn 240 con tin vẫn còn đang bị Hamas cầm giữ. Hamas cũng chẳng dại gì mà thả tất cả con tin để đổi lấy đình chiến. Họ biết rằng ngày nào họ còn giữ trong tay con tin, ngày đó quân đội Do Thái còn dè chừng. Có thể họ sẽ thả một ít con tin người ngoại quốc (chứ chắc chắn không phải là người Do Thái), để gây áp lực lên Israel nhằm hạn chế phản ứng của nước này, nhưng điều này cũng sẽ không hiệu quả.
Tôi tin rằng Do Thái sẽ tiếp tục cuộc săn lùng cho đến khi mọi chiến binh và lãnh đạo Hamas đều bị diệt - bất kể dư luận thế giới như thế nào. Đây cuối cùng là về sự sống còn của Do Thái, cũng như cuộc chiến để chấm dứt sự kiểm soát của Iran đối với khu vực cận đông.
Kết Luận
Bây giờ hoặc không bao giờ! Người dân Do Thái chỉ có một mục tiêu duy nhất là tiêu diệt hoàn toàn Hamas và có khả năng là Hezbollah (nếu tổ chức này tham chiến). Cũng giống như cuộc chiến tiêu diệt ISIS. Người Do Thái phải thắng, ngược lại họ sẽ không bao giờ có thể sống trong hòa bình. Với chiến thuật “đập rắn chặn đường hầm”, Hamas sẽ sớm cạn kiệt nhiên liệu. Không có điện để di chuyển, thiếu cả lương thực và ngay cả không khí để thở, Hamas chỉ có hai lựa chọn: Đầu hàng hoặc chết rũ trong góc kẹt đường hầm.
Do Thái sẽ mặc cho thế giới lên án ngay cả chửi rủa, họ cũng sẽ quyết tâm để đạt được mục tiêu. Họ sẽ trả lời những người lên án họ rằng trước khi quý vị lên án chúng tôi sao không lên án Hamas? Chỉ cần Hamas thả con tin, đầu hàng và tuyên bó công nhận sự tồn tại của người Do Thái, hòa bình sẽ có ngay tức khắc. Trước quyết tâm này, ngay cả Hoa Kỳ cũng không làm gì được mà cũng không nên nhúng tay vào gây áp lực, vì nền hòa bình lâu dài trong khu vực.
Phần sau chúng tôi sẽ đề cập đến những phản ứng đáng buồn, vô lý và nguy hiểm do cánh cực tả, nhóm ủng hộ cái gọi là “WOKE”, “BLM”, “Progressive”, vv … gây ra trên nước Mỹ.
9 tháng 11, 2023
--- ---
[1] Kể về nhà tiến sĩ ngôn ngữ học này chút xíu cho vui. LĐM vừa tốt nghiệp TS tại Pháp về thì gia nhập quân đội theo luật TĐV. Tuy rất thông minh – khoe rằng qua vài năm cải tạo anh ta đã tự học được tiếng Tầu, có thể đọc Hồng Lâu Mộng nguyên tác cho anh em nghe – không biết hắn có nói phét không - nhưng ngoài đời anh này rất cù lần lẩn thẩn, anh em thường phải giúp anh ta mới đạt được “chỉ tiêu”.
Một lần đi lao động về ngang qua ruộng mía, không biết vì tiến sĩ nhà ta vô tình đi lạc hay muốn vào “cải thiện riêng” rồi không biết lối ra. Mãi đến chạng vạng tối không thấy anh ta về, tôi nói với quản giáo cho vài anh em chúng tôi mượn đèn pin cùng với một bộ đội đi vào ruộng mía kiếm, vì tôi biết chắc LĐM nhà ta không dám trốn trại. Kiếm khoảng nửa giờ chúng tôi gặp được M đang nằm run rẩy trong một bụi mía. Gặp hắn tôi hỏi: “Sao mày không về mà nằm đây?” Hắn không trả lời nhưng ôm chầm lấy tôi giọng nghẹn ngào: “Mày là cứu tinh của tao đó Tuấn ơi! Ban nãy sợ đến shorty luôn, tao tưởng phen này về với ông bà rồi.” …
LĐM không chết trong tù nhưng mất mạng trên đường vượt biên! Tội nghiệp anh bạn tù.
[2] https://www.reuters.com/world/europe/pope-urges-stop-name-god-calls-gaza-humanitarian-aid-2023-11-05/
 
----------

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 209