TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM
Hoàng Trường Sa phụ trách
CÂU ĐỐI
3) Vế xuất:
Sài Gòn 1975 Uyên Ương phỏng dái, Uyên Ương mái bặt kinh, thế mới biết "tri nhân tri diện." *
Hải Ngoại 2020 Saigon lẻ đôi, Hai Saigon còn một, thật rõ câu "họa hổ họa bì." (M-16)
(*) Bặt Kinh: Biệt Kinh Kỳ => Đi vùng "kinh tế mới."
4) Câu đối khắc ở chùa Diệu Đức, Huế:
"Tùng thanh, trúc thanh, chung khánh thanh, thanh thanh tự tại"
"Sơn sắc, thủy sắc, yên hà sắc, sắc sắc giai không”
5) Vế xuất:
“Thầy giáo tháo giày, đi dép lốp”
Vế đối:
“Nhà trường, nhường trà, uống
nước trong”
(Nguồn:
http:/ /nse.htu.edu.vn/nghien-cuu/choi-chu-trong-loi-noi-va-van-chuong.html
)
THƠ
Vắng Mợ thì chợ cũng không thiếu gì!
Cho nên Mợ có nọ ni,
Chợ nó chỉ biết cười khì, Mợ ơi !
Trần Thị Hải Ý
Họa may còn một chút hương cho đời
Hoa tàn từng cánh hoa rơi
Làn hương gió thoảng một trời như không
M-16
Mái đầu tôi mỗi ngày càng nhanh bạc
Với câu hỏi đất nước sẽ về đâu?
Thế hệ chúng tôi tội lỗi ngập đầu
Nhìn con cháu lòng muôn hổ thẹn...
Thế hệ chúng tôi một thời chinh chiến
Thắng lợi mang về là xua đuổi văn minh
Thắng lợi mang về là làm khổ dân mình
Để đểu cáng lên ngôi gây tội ác.
Thế hệ chúng tôi hoàn toàn lầm lạc
Quên dân tộc mình theo chủ nghĩa Mác Lê Nin
Bệnh hoạn tư duy méo mó cách nhìn
Gieo thù hận trong lòng con cháu.
Thế hệ chúng tôi đổ bao xương máu
Chẳng ý nghĩa gì khi dân tộc điêu linh
Chẳng ý nghĩa gì khi đất nước tanh bành
Lãnh thổ giang sơn bị ngoại bang gậm nhắm.
Thế hệ chúng tôi cuộc đời cay đắng lắm
Mất chính mình mang tội ác với tương lai
Gần đất xa trời mới thấy được cái sai
Không phải thơ mà những lời sám hối...
Xin ngàn lần triệu lần chịu tội
Trước băn khoăn đất nước sẽ về đâu ???
Trần Đức Thạch
Nước em, chín chục triệu dân
Có hơn một nửa thuộc phần rẫy nông
Dân em độ nhật bằng công
Mười triệu cán bộ rong rong ngoài đường!
Mười triệu dở dở ương ương
Mười triệu hầu hết là phường hại dân
Trời ơi! Mười triệu đống phân
Đã hơn triệu mấy hung thần côn an!
Nước em biển bạc rừng vàng?
Cứ đem dâng bán nuôi hàng mọt dân
Dân lo chạy bữa sút quần
Cán bộ chỉ ký... chẳng cần làm chi.
Nói ra... thì thấy rất kỳ
Dân em trơ háng... còn gì mà cho
Dân em ốm yếu thân cò
Làm sao nuôi nổi mặt mo tà quyền.
Việt Nam, giờ chỉ biết tiền
Truyền thống đạo lý thánh hiền vứt đi
Kiếp dân, đồng nghĩa cu li
Nên bị cán bộ chúng đì triền miên.
Thời nay xã hội đảo điên
Chỉ lớp nhà nước chứa tiền đầy kho
Lãnh đạo toàn những mặt mo
Không vì đất nước, chỉ lo đảng mình!
Mười người lo chuyện gia đình
Lại nuôi thêm một âm binh đầu đường
Ngẫm nghĩ lại thấy càng thương
Dân nghèo tiều tụy, Quê Hương héo tàn.
Bốn triệu thằng đảng là sang
Có hơn triệu mấy côn an là giàu
Xe xanh lầu đỏ đủ màu
Tao là quyền lực, luật tao luật rừng!
Bốn triệu hải ngoại cong lưng
Cày hai ba việc để bưng tiền về
Cứu cha cứu mẹ cứu quê!
Gián tiếp cứu đảng ngụy tề sống thêm!
Năm 16 tỉ sướng êm
Vốn lãi khỏi trả lại thêm tiền lời
Việt kiều thức tỉnh ai ơi
Thôi đừng tiếp đảng cho đời thêm đau.
Chúng ta cương quyết với nhau
Cứ để đảng yếu té nhào nay mai
Đừng nuôi đảng sống dài dài
Ngày đảng chưa chết, tương lai còn mù.
Nguyên Thạch
Silencieuse au jet d’eau circulaire,
Je m’assieds un roman à la main.
D’un cœur lourd, d’une âme solitaire…
Je laisse tourbillonner mon chagrin.
Le monde semble beau, docile et content
Aux derniers rayons de l’astre du jour;
Ainsi que ceux qui s’exposent au vent,
Les mains dans les mains font de beaux tours !
J’aperçois par hasard près de moi,
Cinq pétales écrasées par quelqu’un.
Je les ramasse en pensant à toi
Qui ne me laisse que de bons parfums !
Trần Thị Hải Ý
Một tờ Giấy khai sinh
Đời bắt đầu từ đó
Khổ, vui.. rình lấp ló
Theo gót ta vào đời.
Rồi suốt bao năm trời
Miệt mài cùng sách vở
Phấn đấu cả một thời
Được mảnh bằng, ná thở!
Kế, nên chồng nên vợ
Một tờ giấy kết hôn
Từ đó xác lẫn hồn
Trói trăn vào ngục thất.
Xuôi dòng đời tất bật
Tranh đấu cùng bon chen,
Nhọc nhằn biết bao phen
Một tờ tiền ''xỏ mũi''
Phải ra lòn, vào cúi
Mới được tờ ''thăng quan''
Muốn ngó dọc, nhìn ngang
Phải bao lần khúm núm.
Bằng khen, ôi hí hửng
Danh dự được là bao!
Chút hư vinh sóng trào
Ai vỗ tay hoài mãi.
Tuổi chiều đời bải hoải
Đến phòng mạch mới hay.
Cầm giấy bịnh trên tay
Thở dài, từ nay khổ…
Một ngày buồn, nghỉ thở
Xuất hiện tờ điếu văn
Mấy mươi năm cõi trần
Giấy vàng… bay đầy phố.
Mấy ai bừng tỉnh ngộ
Buông những tờ giấy trên
Giá trị đời đặt lên
Khiến ta thành nô lệ.
Mắc gì mà phải thế!
Gót chân mòn ngược xuôi.
Thôi đuổi bóng tìm mồi
Liền thảnh thơi cười nụ.
Hãy sống đời lạc trú
Với hiện tại đang là.
Từng ngày từng ngày qua
Hồn thăng hoa, tỉnh thức.
Mảnh giấy nào là thực
Khi hơi thở… chê rồi?
Tất cả là trò chơi
Bởi loài người sáng tạo.
Tương đối và hư ảo
Trên kiếp đời mong manh.
Ai buông giấy không đành
Còn chạy quanh mù mịt...
Thích Tánh Tuệ
Đố Là Cái Gì ?
Chuyện ông Hồ đã cũ mà nói mãi cũng chưa dứt. Âu cũng tại cái di hại do ông ta đem lại cho dân ta sâu nặng quá. Thôi để thay đổi không khí, Caubay kỳ này mang câu đố cũ đố bà con chơi. Nó như vầy:
Lún phún hai bên mấy cụm hoa
Cửa chính thập thò khi đóng mở
Khi trồi khi thụt cái mống già
Khi không ai viếng bèn che lại
Khi có khách thăm mở hoát ra
Hai thằng lính gác hai bên góc
Giữa chú khăn quàng đỏ hoét ca
Nhấp tới nhấp lui trông hồ hởi
SD, July 29, 2006
... để HH đoán đại dù không ăn... cái "giải" gì:
Lăng bác
bốn góc chỉ thấy ba
Rậm rì trước "cửa" một bồn... hoa
"Kinh Kỳ" đỏ loét hàng cờ đảng
Thấp thoáng bên trên ảnh..."cha già"
Bác lên nằm ngửa khi "khách" đến.
"Người" xuống "rửa mình" lúc "khách"... ra.
Tao nhân, mặc khách còn yêu mãi
Văn chương, thì phú hết lời... ca
Thế gian đâu dễ ai bì được.
Lăng bác xây trong khắp mọi nhà...
Ho Hui (Trích từ Ý kiến Bạn đọc, 11/2007, DCVOnline.net)
NHẠC
Em Còn Nhớ Mùa Xuân - Sĩ Phú
TIẾU LÂM
Chuyện cười Liên Xô
1) Stalin muốn kiểm tra xem những người nông dân sống ra sao.
Ông đi tới một ngôi làng và hỏi:
- Này các đồng chí, cuộc sống ra sao?
- Dạ thưa đồng chí, trước kia chúng tôi có 2 bộ
quần áo còn bây giờ chỉ có một thôi ạ.
- Quần áo không thể dùng để đánh giá mức sống được.
Các đồng chí có biết rằng ở châu Phi có những nơi người ta hoàn toàn cởi truồng
không?
- Thật là tội nghiệp! Có lẽ ở đó họ đã tiến tới
chủ nghĩa cộng sản trước cả chúng ta!
2) Một sinh viên thi trượt khóa tốt nghiệp chỉ vì anh không nói
lên được sự khác biệt giữa kinh tế Xã Hội Chủ Nghĩa và kinh tế Tư Bản Chủ
Nghĩa. Anh sinh viên buồn bã kể lại với bố. Ông bố an ủi con:
- Vậy là chuyện may đấy con à! Ở cơ quan bố, một
cán bộ đã nói ra sự khác biệt này và không bao giờ thấy ông ta trở lại nữa…
3) Leonid Brejnev thăm chính thức Pháp. Người ta đưa ông thăm viếng Paris. Ông được đưa đến Điện Élysée, nhưng cũng như mọi khi, mặt ông vẫn lạnh như tiền. Rồi người ta đưa ông đến viện bảo tàng Louvre, nhưng vẫn không ai thấy phản ứng gì. Rồi người ta đưa ông tới Khải hoàn môn, nhưng vẫn không thấy một tí biểu hiện nào trên nét mặt hết.
Cuối cùng, đoàn xe đến tháp Eiffel. Brejnev vô
cùng kinh ngạc. Ông ta quay sang những người dẫn đường Pháp và hỏi: “Này, ở
Paris có đến 9 triệu người… Các vị chỉ cần một tháp canh thôi ư?”
(Lượm
trên mạng)
Nhận xét
Đăng nhận xét