TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM

Hoàng Trường Sa phụ trách

Nhạc Sỹ Lam Phương (1937-2020)


NHẠC

Tình khúc tưởng nhớ cố nhạc sĩ LAM PHƯƠNG (1937 - 2020) 


 

Chuyến Đò Vĩ Tuyến - Hoàng Oanh (ASIA 12)


CÂU ĐỐI

1) Câu xuất đối của Lê Thị Miên (1836-1908), còn được gọi là Yến Phi, biệt biệu Hồng Y liệt nữ; là vợ ba của Cai Vàng.

Vế xuất: Chưa chồng chơi chốn chùa chiền, chanh chua chuối chát chính chuyên chờ chồng. (Lê Thị Miên)

(Nguồn: Wikiquote)

2) Câu xuất đối của Nguyễn Thị Hương.

Vế xuất: HỒI HƯƠNG THƠM HƯƠNG HỒI (Nguyễn Thị Hương)

[Hai chữ Hồi hương đảo thành hương hồi, Hai chữ hương đối xứng nhau qua chữ thơm; hai chữ hồi cũng đối xứng nhau qua chữ thơm.]

Vế đối: PHÁO THỦ GIỮ THỦ PHÁO (Đinh Quốc Lập)

(Nguồn: Wikiquote)

3) Vế xuất: Bầu cử nước Mỹ “hai không hai không” có một không hai trong lịch sử Mỹ quốc. (*) (HTS)

- Vế đối: Thảo chương thằng Tàu “không một không một” thắng luôn một không cho âm mưu Tàu phù. (*) (HTS)

(*) Thảo chương điện toán “0101” trong máy bầu cử Dominion.

- Vế đối: Ái Quốc giả Việt "ba năm ba năm" thành hình năm ba mươi đảng cộng Việt gian. (*)(Việt Nhân)

(*) Hồ ấu dâm: 35; Đảng cộng thành lập năm 1930.

4) Câu đối Giáng Sinh 2020:

Vế xuất: Giáng Sinh viễn xứ, tuyết giá buốt hồn đau lữ thứ.
              Ngày Tết tha hương, lòng lạnh trơ thiếu một cành mai.
(Lê Nam)

Vế xuất: Đón Giáng Sinh xứ người, hồn vấn vương thương về quê cũ
              Mừng Tân Niên đất khách, dạ bồi hồi nhớ lại ngày xưa !
(HTS)

Vế xuất: Mùa Giáng Sinh, chạnh lòng nghĩ nạn nhân vì lũ lụt
              Tết Tân Niên, đau thương nhớ dân oan do lũ đảng !
(Việt Nhân)

5) Xuất đối về DỰT - Cuồng Chống Trump (*):

Vế xuất:"Trí thức cục phân", sau trận cuồng phong đám giòi bọ hiện nguyên hình giòi bọ. (M-16)

(*) DỰT = Dị Ứng Trump.

 

THƠ

Ba cõi

Bây giờ gió thổi hai nơi

Xuống sông cá nhảy lên đồi sim rung
Nhìn em thấy tóc múa tung
Mới hay ba cõi vô cùng cả ba

Một ngàn cái tấm hào hoa
Trút tình phong nhã đẻ ra một nàng
Để cho thiên hạ mơ màng
Dưới gầm trời đó - đây nàng muôn năm

Bùi Giáng

(Trích tập thơ “Hoa Lá Cồn” của Thi sĩ Bùi Giáng)

 

Sơn Nữ Ơi

(Chút kỷ niệm xa xưa tặng vợ yêu - NT)

Lạc miền sơn cước, say túi lúi
Lo ta trúng gió, mò lên thăm
Dưới bóng núi rừng ôm ta khóc
Khóc đứng chưa nguôi, lại khóc nằm.

Ta bỗng thấy em ta đẹp quá
Chắc hẳn là hơn...lũ khỉ rừng!
Ta đè em xuống hôn tới tấp
Ôi những nụ hôn lệ tủi mừng.

Xúc động em thề, thôi xin lỗi
Từ nay bỏ thói dám coi thường
Em hứa mặc ta làm thi phú
Vì anh đã chọn một con đường.

Em ngại...ta yêu cô gái Thượng
Trên đây ma quỉ…lắm ngải bùa
Đâu biết ta mê miền sơn cước
Ta thích lên đây bởi rượu cần.

Thương em, ta cõng về lại phố.
Nụ cười khúc khích mãi sau lưng
Ô sao khối thịt nay bỗng nhẹ
Dừng chân, hai đứa tắm suối rừng.

Ở đây tĩnh mịch thanh bình lạ
Ngàn lời chúc tụng của chim muôn
Không có lũ người chòm chèm ngó
Mặc cho hai đứa tắm ở truồng.

Ta thấy tình yêu ngây ngất tỏa
Trổ ngát hương thơm giữa cánh đồng
Thấy lại thuở xưa, thời đưa đón
Cái thuở chưa nên vợ nên chồng.

Nguyên Thạch


Tâm Tình Màu Hoa

("Gởi anh Việt Nhân của em")

Có khi ánh nắng đầu xuân
Cũng làm ray rức tâm tình màu hoa
Cơn mơ lãng đãng tình xa
Bóng mây nào đã bay qua một thời

Thiên Nga TĐR




Trăng


Em từ vầng Nguyệt bước ra
Hương bay chiều gió mộng ta nhớ nàng
Đề thơ trên ngực Nguyệt Trầm
Êm nhung tờ lụa rung thầm nguồn say


Lê Nam


Như Mộng Không Ngờ


Ba mươi lăm năm gió
Cuốn dòng đời mênh mang
Nét bút xưa còn đọng
Khung lụa trắng thời gian


Ba mưoi lăm năm nhớ
Tình như khói như tơ
Ôi một ngày bất chợt
Giông bão đến không ngờ


Hình như ngày rất ngắn
Sao hun hút một đời ?
Hình như đêm rất vội

Sao nghìn trùng biển khơi


Ba mươi lăm năm đã
Tình như thật như mơ
Vần thơ trên áo lụa

Nét bồng bềnh hoang sơ


Ba mươi lăm năm nhớ
Đêm như mộng không ngờ !


Lê Nam


Hạ Lên Đồi Gió


Ba tháng leo đồi Gió
Cuốn nhựt trình riêng mang
Nét đăng trình ứ đọng
Khung vô ảnh trần gian


Ba tháng đồi Gió nhớ
Tình trong mắt nai tơ
Ôi bóng hồng vừa chợt
Giông tố nỗi bất ngờ


Hình như đêm hơi ngắn
Sao xẹt gấp cạn đời
Hình bóng ai đang vội
Sao rụng rời xa khơi


Ba tháng trời như đã
Tình ngủ mãi trong mơ
Vần yêu choàng là lụa
Nét nghệch ngoạc ban sơ


Ba tháng đồi nhung nhớ
Đêm hè Hạ đến ngờ !

2N


QUAN DỐT


Một bầy dốt chữ cũng làm quan 
Bởi thế cho nên dân chết oan 
Con trâu chúng vẽ thành con ngựa 
Chữ thiện chúng họa thành chữ gian!


Một bầy dốt chữ làm bao công 
Cho nên dân chúng mới long đong 
Một con vịt chết ôm bảy cục 
Một ngàn tỉ bạc bốn năm xong.


Một bầy gian trá vẫn làm quan 
Cho nên bằng giả bán tràn lan 
Giáo xư, thiến xỉ đông như kiến 
Cho nên đất nước mới hoang tàn !


Một bầy dốt chữ thì đừng mong
Dựng tượng nhà vua Lý Thái Tông 
Để làm biểu tượng cho công lý 
Hỏi thế gian kia có được không ?

Lê Tiến

(Nguồn: https://www.thesaigonpost.com/2020/12/quan-dot.html)


TIẾU LÂM

1) Truyện cười Liên Xô

a) Vì sao bị tù ?
Ba công nhân vừa bước vào nhà tù, hỏi nhau vì sao bị tù ?
Người thứ nhất: “Ngày nào tôi cũng đi muộn 10 phút, họ bảo tôi phạm tội phá hoại.”
Người thứ hai: “Ngày nào tôi cũng tới sớm 10 phút, họ bảo tôi là gián điệp.”
Người thứ ba: “Ngày nào tôi cũng đến đúng giờ, họ bảo tôi có đồng hồ ngoại quốc.”

b)Đứng dậy sẽ an toàn hơn rất nhiều
Stalin quyết định một mình đi thanh tra quanh thành phố xem dân chúng sống như thế nào. Một lần ông ta bí mật ra khỏi Điện Cẩm Linh. Sau đó ông rẽ vào rạp chiếu bóng. Phim vừa hết thì quốc ca vang lên và trên màn ảnh xuất hiện hình Stalin. Tất cả đều đứng dậy và hát quốc ca, riêng Stalin vẫn tiếp tục ngồi, tỏ vẻ rất hài lòng. Rồi ông ta thấy một người ngồi phía sau ghé vào tai thì thầm: “Này đồng chí, tất cả chúng tôi đều cảm thấy như thế, nhưng hãy tin tôi đi, đứng dậy sẽ an toàn hơn rất nhiều.”

(Lượm trên mạng)

2) Dễ biết quá
Ngày 24.7.1980, tàu “Liên hợp 37” chở nhà du hành vũ trụ Liên Xô V. V. Go-rơ-bát-cô và nhà du hành vũ trụ Việt Nam Phạm Tuân bay vòng đầu tiên trên quỹ đạo trái đất. Lần đầu lên vũ trụ, Phạm Tuân ngỡ ngàng nhìn xuống trái đất và luôn mồm hỏi: “Đây là đâu?”
Lần thứ nhất, Go-rơ-bát-cô chìa tay ra ngoài cửa sổ con tàu và đáp: “Đây là vùng Bắc cực”.
Lần thứ hai, Go-rơ-bát-cô lại chìa tay ra ngoài và đáp: “Đây là vùng xích đạo”.
Đến lần thứ ba, Go-rơ-bát-cô vẫn chìa tay ra ngoài, nhưng lại rụt ngay tay vào và cáu kỉnh đáp: “Đây là cái nước Việt Nam nhà ngươi!”
Phạm Tuân ngạc nhiên hỏi: “Sao đồng chí biết giỏi vậy? Chìa tay ra ngoài, thấy lạnh nhiều thì biết là Bắc cực, thấy nóng nhiều thì biết là xích đạo, chuyện đó thật dễ hiểu. Còn ở nước tôi, chẳng lạnh lắm mà cũng chẳng nóng lắm,sao đồng chí chìa tay ra mà cũng biết được?”
Go-rơ-bát-cô: "Tao bị ... giật mất cái đồng hồ!"
(Lượm trên mạng)

3) Hắn khác tớ

Sau khi tranh luận không khá với ĐỖ NĂM TRĂM trên TiVi, CHU BẢY ĐỜN buồn bả ra về thì gặp KA MÀ LA.
KA MÀ LA: Chào cụ CHU! Cụ ơi, sao cụ đãng trí dữ rứa? Tuyên bố thẳng trên truyền thông kế hoạch gian lận phiếu bầu của đảng mình!
CHU BẢY ĐỜN: Sorry! Cô quên tớ 78 tuổi rồi hả? Tuổi già mà!
KA MÀ LA: Rứa răng lão Rô Nàn Ri Gờn (*) cũng già mà không lẫn? 
CHU BẢY ĐỜN: Hắn cũng lẫn chứ! Nhưng hắn khác tớ. 
KA MÀ LA: Khác chỗ nào?
CHU BẢY ĐỜN: Hắn làm Tổng Thống xong mới lẫn. Còn tớ thì lẫn trước khi tranh chức Tổng Thống với thằng Đỗ Năm Trăm!

(*) Ronald Reagan, Tổng Thống Mỹ.

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 179

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 180

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 178