TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM
Hoàng Trường Sa phụ trách
“Xóm Nhà Lá bây giờ, cái xóm đã tự ý dọn nhà qua TUDO vui thiệt, còm cũng chửi VC, làm mấy câu thơ con cóc, làm mấy câu sai vần lạc điệu, trúc trắc tùm lum cũng gào lên đây là đối cũng là để chửi VC luôn. Vui thiệt! Cũng không quên cám ơn cha già gân VNCH và cha Hai Saigon đã mần cái chòi khá đẹp”.
Ý kiến của còm sĩ LMTT, Hoàng Trường Sa đồng ý hoàn toàn.
CÂU ĐỐI
1) Vế xuất: Khế ngọt quá em mút say sưa, chụt chùn chụt, Khế Ngọt ... mắc cụt. (M-16)
- Vế đối: Môi khai ghê hắn hun lụp chụp, hà hít hà Môi Khai … xì hơi. (HTS)
- Vế đối: Chanh chua lè ả nhai sạch sẽ, ngon ngọt ngon, Chanh Chua … chồn lùi. (Nina)
2) Vế xuất: Da trắng vỗ bì bạch
- Vế đối: Cụ Hồ luôn cộ hù (*) (HTS)
(*) “cố hù” nói theo giọng Nghệ!
- Vế đối: Cú Hồ chuyên cố hù (HTS)
3) Vế xuất: “Trị quốc chi đạo, tiên cầu bình an, tái cầu cường thịnh”.
Lãnh tụ Trung Hoa Tôn Trung Sơn (tức Tôn Văn) đã dựa vào ý trong câu trên để đặt tên cho hai cháu nội là Tôn Trị Bình và Tôn Trị Cường.
4) Vế xuất:
Một vành đai, một con đường cụt, mộng chiếm hữu biển Đông như mây khói, tương lai dân Tàu cháo trắng hột vịt muối cầm hơi, ôi Tập Xì Dầu tan tành Trung Quốc mộng ! (M-16)
5) Vế xuất: Cô Hai Fish mặc áo bà ba đen, Đá Tảng ngộ cố nhân sướng mê hồn thấy em mặc áo vàng, Đá Tảng "về yêu hoa Cúc." (M-16)
- Vế đối: Cô Tám bán cá mặc áo ba lá, anh 16 tưởng là cá bắt đại hai con mà không trả giá, về nhà bị má nó chửi te tua. (Nguyên Thạch)
6) Vế xuất: Diễn đàn gì đâu mà ác ghê không cho sủa lại còn bị móc họng. (JMSS)
- Vế đối: Ông Ju Mong Sinh Sự hiền như Bụt, chửi Môi Khai chửi cả Đéo Cày. (M-16)
7) Vế xuất: Trảm Tổng thống mà dùng Cẩu đầu đao chết có chịu nhắm mắt không? (JMSS)
- Vế đối: Chặt đầu chó phải xài dao mổ chó mắt nhắm mở kệ mẹ nó. (M-16)
8) Vế xuất: Tổng Thống Donald Trump chỉ định Lọ Nghẹ xét xử Lọ Nồi có công bình lắm không? (JMSS)
- Vế đối: Anh Ba Tấn Dũng thay tên Đèo Ngang thành ra Đèo Đứng là hợp lý răng hử ? (*) (HTS)
(*) Nói lái tên “Đèo Ngang” và “Đèo Đứng”.
9) Kỷ niệm đẹp với ông Đá Tảng.
Vế xuất: Nguyễn Mị Dân, "Kim thiền thoát xác," treo đầu dê đốn mạt.
Blackjack, "Chỉ tang mạ hòe," bán thịt chó sân si. (M-16)
THƠ
Khi màu áo gọi mây chiều xuống thấp
Anh thả hồn trôi theo phố em qua
Mùa thu đi còn dáng tóc phai nhòa
Cây vẫn mãi mang nỗi sầu rụng lá
Con đường thức giấc chiều em rộn rã
Bước chân chim tay vẫy tóc che hồn
Ngày mai ơi, phố nắng có mù sương
Màu má vẫn nồng thơm buồng ngực trẻ
Anh vẫn đi dù biết mình không thể
Ngày đã lên đèn, đêm chẳng còn nhau
Nước mắt nào trôi hết nỗi thương đau
Anh vẫn giữ giọt sương chiều trên tóc
Cây cúi xuống thương đường xuôi bóng dốc
Anh – một lần qua đó – đã yêu em
Sẽ một lần tay lỡ hái ưu phiền
Thôi đành để tóc mình bay với gió
Khi qua đó chân cầu reo sóng nhỏ
Lời thanh xuân dạt bọt nước quanh bờ
Phấn son nào che bóng tối đường xa
Nên anh mãi chờ em chiều cuối phố
Con nước đó đã bao lần sóng vỗ
Chút tàn phai đậu xuống mép chân cầu
Chút sầu đau đọng lại giữa hồn nhau
Anh giữ lấy để mùa xuân xanh lá.
Hà Nguyên Thạch
Nắng Quê Hương
Đạp xe trong nắng, đường hanh vắng
Bỗng thấy thương thương mái tóc thề
Nhễ nhại mồ hôi tê chân đạp
Ai rãi niềm yêu khúc đường quê.
Nắng rực như thiêu đồng ruộng cháy
Đường nhựa xông lên hực khét mùi
Áo trắng nhẹ bay vờn trong nắng
Hương thoảng ngàn thơ vạt áo dài.
Em đi tỉnh học nâng kiến thức
Cố đạt cho xong mộng tương lai
Mười lăm cây số ngày hai bận
Nắng đốt gót tiên, héo hình hài.
Đôi mắt huyền xinh, môi mọng đỏ
Xin trời dịu nắng để ai kia
Bớt thèm cam ngọt pha nước đá
Mây ơi, đưa đón lối em về.
Mẹ nghèo chiu chắt tiền ăn sáng
Chỉ một gói xôi giá ba ngàn
Em cắt làm đôi xôi ngàn rưởi
Ngàn rưởi đồng kia giúp người nghèo.
Em đóa phong lan hương đồng nội
Đượm màu hoa tím ngát núi rừng
Tôi bước chân hoang tình lạc lối
Chủ Nhật vắng em nỗi sầu dâng.
Tôi vẫn đợi đây dưới gốc quau
Chiều tan trường học, gợi ý chào
Ngồi cả năm trời, quau nhẵn vỏ
Tình xa vời vợi tựa trăng sao.
Nhớ xưa, tôi xấp xỉ hai mươi
Đỏ hoe òa khóc, em chào đời
Giờ tỏa đậm đà hương mười tám
Tuổi anh tiến đến U bốn mươi.
Em còn ngây dại lắm người ơi
Biết vậy nên tôi chẳng ngỏ lời
Một chiều thu tím vàng chiếc lá
Âu yếm trao tôi một nụ cười.
Nguyên Thạch
Mơ
Ta mơ ngày quê hương yên giặc
Học Vua xưa lãng mạn đôi lần
Vừa hát khúc vui đời thịnh trị
Vừa kẻ mày cho bạn trăm năm
M-16
Yêu
Từ vui chơi dạo đường trầnTới hồi ngừng đập cũng ngần thanh xuânVẫn yêu như thể chưa từngMặc thời gian đã trăm lần bước quaLê Nam
Thả Thính...
Em hung dữ tựa bà chằngAnh hùng chết mệt chung lòng nhớ thươngTình mong manh tựa giọt sươngTrong mơ hình bóng quê hương ngày vềM-16
MOD Khò Khò
Nương hồn về phía trời xaTây Tàu Nga Mỹ ta bà rối bengDốc lòng vào cõi bon chenPhương Đông bừng sáng bình minh nắng hồngM-16
NHẠC
1) Françoise Hardy - "Tous les garçons et les filles"
2) Hiền Thục - "Bảy Ngày Đợi Mong"
TIẾU LÂM
Đèo Ngang
Anh Cả Lú "Đèo Ngang" |
Trên đường từ Bắc vào Nam phải qua đèo Ngang. Khi qua đèo, một đồng chí Bí thư Bộ chính trị lên tiếng :
(Lượm trên mạng)
Ngôn ngữ "Giao hợp"
Thấy mọi người ngơ ngác, hoang mang, sếp đập bàn cái rầm:
- Thời buổi này mà kém suy luận quá, này nhé “cụ tỉ” là nói tắt của hai cụm từ cụ thể và tỉ mỉ, “cô súc” có nghĩa là cô đọng và súc tích, thế thôi.
À, bây giờ thì mọi người đã hiểu. Ai cũng gật gù như mấy cô cậu trong đoạn quảng cáo thuốc tẩy giun. Như vậy, với sếp thì những chuyện xảy ra đã lâu, thuộc dĩ vãng quá khứ thì phải gọi là dĩ khứ.
Phải thú nhận là một thời gian
khá dài chúng tôi mới quen cách dùng từ quái chiêu của sếp, cũng nhờ chịu khó
cùng nhau suy luận mà chúng tôi đỡ phải khốn khổ. Ví dụ, một lần đi cơ sở, sếp
bảo chúng tôi cố gắng “phát tài để đầu lâu”, cả công ty xúm vào suy luận mới
hiểu ý sếp muốn rằng chúng tôi cố gắng phát hiện tài năng để có hướng đầu tư
lâu dài.
Rõ khổ!
Cán ngố “động phòng" (chủ động phòng tránh) |
Đảng viên "lẹo dối" (lươn lẹo và dối trá) |
Trong một xã hội đầy rẫy những
"băng huyết" (băng hoại huyết thống) trên mọi phương diện, và
"lẹo dối" (lươn lẹo và dối trá) ở mọi lãnh vực, thì làm sao tìm được
"lương thật" (lương tâm thật thà) nhưng chỉ thấy rặt một lũ
"dương vật" (xiển dương vật chất) (promotion of materials). Chúng nó
chỉ nằm hưởng thụ những "đại tiện" (vĩ đại của tiện nghi) mà chẳng
bao giờ nghĩ đến việc "bảo lãnh" (bảo vệ lãnh thổ) cho thế hệ mai
sau.
Chưa bao giờ chúng biết "ân ái" (ân cần và bác ái) với những người nghèo khổ mà chỉ biết "lột quần" (bóc lột quần chúng) mà thôi. Đó là một xã hội "rắm thối" (rối rắm và thối nát) từ trên xuống dưới. Cả một lũ "lưu linh" (lưu manh và vô linh hồn) đang nắm vận mệnh nước nhà. Chúng nó đều là những tên "thất tiết" (thất học và không tiết tháo) thì làm sao đất nước "cường dương" (hùng cường và xiển dương) được. Ngày nào chúng nó còn "lãnh đồ" (lãnh đạo tiền đồ) ngày đó đồng bào chúng ta còn "khốn nạn" (khốn khổ là nạn nhân). Thôi, chúng ta đành phải "xây nhà cầu" (xây dựng nước nhà và cầu nguyện) vậy.
"Bảo lãnh" (bảo vệ lãnh thổ) |
Đảng "xây nhà cầu" (xây dựng nước nhà và câu nguyện) |
Xin được bàn về việc dạy tiếng Tàu ở VN hiện nay. Ngoài việc học viết và hiểu nghĩa, chả biết VC có bắt học sinh nói tiếng Tàu nữa khôn. Nếu nói thì nói theo giọng nào?
Tôi nghe có chuyện là VC bắt học sinh phải thuộc câu nói của HCM: "Đoàn kết đoàn kết, đại đoàn kết, Thành công, thành công, đại thành công". Câu này toàn chữ Hán, nếu đọc theo giọng Quảng Đông thì nghe buồn cười lắm: "Xùn kít xùn kít tài xùn kít, Xình cống xình cống, tài xình cống". Tiếng gì mà toàn cứt đái và cống rãnh thế không biết, hôi quá !
Mọi người cười vang, một ông cao hứng kể thêm câu chuyện này : Tên mấy người đẹp, đọc giọng VN thì nghe dễ thương quá, thế nhưng đọc theo giọng Tàu thì vừa chói tai vừa sượng sùng, ví dụ :
Nhận xét
Đăng nhận xét