Tú Xương
Lê Bá Vận
(Trần Tế Xương 1870-1907, bút danh Tú Xương là một tác giả quan trọng đối với chương trình học và giảng dạy ở nhà trường các cấp. Đặc biệt các bài thơ “Thương vợ”, “Tự trào 1 và 2”… Tính dự báo trong thơ Trần Tế Xương là đề tài nghiên cứu luận văn Thạc sĩ văn học).
----------
BÌNH THƠ.
1- “Lúc túng toan lên bán cả trời”.
‘Trời’ ở đây là cộng đồng người Việt Nam sống ở nước ngoài (kiều bào), đối tượng o bế của đề án 1334/QĐ-TTg chính phủ CHCNXH Việt Nam phê duyệt ngày 10/11/2023 : “Phát huy nguồn lực của người Việt Nam ở nước ngoài phục vụ phát triển đất nước trong tình hình mới”.
Phát huy là làm tỏa ra tác dụng tốt. Nguồn lực là tổng thể các giá trị vật chất và phi vật chất. ‘Trong tình hình mới’ = tình hình kinh tế suy thoái tiếp theo sau Đại dịch Covid-19 kéo dài đến năm 2024, ngày càng trầm trọng.
Với ai sống ở trong nước thì CS xử lý “gọi dạ bảo vâng”, tha hồ nhào nặn méo tròn...
Với cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài thì Đảng và nhà nước luôn coi là một bộ phận không tách rời của dân tộc Việt Nam. Song dễ gì thu phục được kiều bào, tợ chim sẩy lồng, quen hít thở bầu không khí trong lành tự do đa nguyên đa đảng, xa vòng cương tỏa của Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN).
“Không gì quý hơn độc lập, tự do”, kiều bào ung dung tự tại sống nhởn nhơ như bay lượn trên bầu trời cao, nhìn xuống rõ mồn một mạng lưới chằng chịt tổ hợp các điều luật đại hình ghê rợn 79, 88, 117, 258, 331... CS trừng trị kẻ trái ý kiến, lấy lý do bảo vệ an ninh quốc gia, đánh đồng Quốc gia với đảng Mácxít cai trị thất đức, thât nhân tâm của họ.
Kiều bào biết rõ đất đai, sông biển, cơ đồ tổ tiên, tài nguyên nhân lực đã bán hết sạch bỏ túi, CSVN toan tính bán những gì ngoài tầm tay, nhắm vào họ, kiều vận, “mượn đầu heo nấu cháo”.
2- “Trời cười thằng bé nó hay chơi.”
Thằng bé nói đây là CSVN và trời tuy bị hăm đem bán nhưng không chấp nhặt, cười xòa, xem như trò đùa của một đứa trẻ ngổ ngáo, “coi trời bằng vung”, học đòi khoác lác, liều lĩnh “bán trời không văn tự”, bạt mạng “đói ăn vụng túng làm càn”.
3- “Cho hay công nợ âu là thế!”
Nợ công tính đến cuối năm 2023 khoảng 4 triệu tỷ đồng, tương đương 39-40% GDP, theo Chính phủ. Có 100 triệu dân, chia ra mỗi người chịu nợ giùm cho CS 40 triệu đồng.
4- “Mà vẫn phong lưu suốt một đời.”
Do “Quen thói phong lưu hóa phải vay” (Nguyễn Công Trứ), nợ thì có dân trả. Được tham nhũng bảo kê, lãnh tụ CS và toàn bộ đảng viên yên trí, ăn chơi, hưởng thụ. Bài thơ này theo thể 8 câu, 7 chữ (Thất ngôn bát cú). Bốn câu tiếp theo là:
5- “Tiền bạc phó cho con mụ kiếm”.
Con mụ đây là Ngân hàng Nhà nước. Để Đảng, nhà nước có tiền xài và trả nợ, ngân hàng nhà nước in thêm tiền, phát hành vào thị trường. Cố tổng bí thư Lê Duẩn đã chẳng nói: “Kìa, không có thì in ra! In ra! Không sợ lạm phát! Tư bản đế quốc in tiền mới lạm phát, chứ ta, chuyên chính vô sản thì sao lại là lạm phát mà sợ!” Theo Trần Đĩnh: Đèn Cù 1.
Trong vòng 1 tháng, ngân hàng nhà nước bơm ra thị trường 840.000 tỷ (non 1 triệu tỷ). Báo Tuổi Trẻ, ngày 03/12, có bài viết “Tháng cuối năm 2023: Bơm 1 triệu tỉ đồng vào nền kinh tế, kịp không?”
Kịp không thì chưa vội bàn chỉ biết đó là ¼ số nợ công và in thêm tiền sẽ làm đồng tiền mất giá, vật giá và tham nhũng leo thang. Thuế má thì không ngớt tăng, người dân “trời mưa đất chịu”. Con mụ cũng có thể là tham nhũng, máy hái ra tiền.
6- “Ngựa xe chẳng thấy lúc nào ngơi.”
Cùng ý với câu 4. Mô tả tham nhũng và tiền in thêm giúp đảng viên sống lên xe xuống ngựa suốt đời. Bác, Đảng quang vinh muôn năm!
7- “Còn dăm ba chữ nhồi trong bụng,”
Câu này tác giả sâu sắc, đi guốc trong bụng. “Tự diễn biến, tự chuyển hóa” nở rộ.
Một số đảng viên còn bám víu vết tích tư tưởng Mác Lê tối độc hại, nhất là tư tưởng ngụy tạo Hồ Chí Minh (HCM). Sự thực Hồ chẳng nói, viết tư tưởng gì lúc đang sống - cũng chẳng ai buồn để ý đến – sinh thời HCM thì Việt Nam say sưa học tập Mác Lê Mao và do Hồ khởi xướng.
CSVN không ngớt ca tụng Chủ tịch HCM là một người cộng sản vĩ đại, một chiến sĩ quốc tế lỗi lạc. Một lãnh tụ thiên tài của Đảng và nhà nước, tài trí song toàn, người thầy vĩ đại của cách mạng Việt Nam, anh hùng giải phóng dân tộc, nhà văn hóa kiệt xuất… vân vân. Ngôn từ suy tôn nhàm tai ước lệ này là đặc sản độc đáo để nhận biết đây đó, ở dăm bảy nước có lãnh tụ độc tài!
Khác mọi nơi, duy nhất CSVN đa sự, hư cấu HCM là thánh nhân, nhân nghĩa đạo đức!
Than ôi! Hồ kỳ thực là kẻ cực kỳ nhẫn tâm, máu lạnh. (1).
Một kẻ “nhẫn tâm, máu lạnh” nói đến nhân nghĩa, đạo đức thì hệ luận tất yếu là “nhân nghĩa rởm, đạo đức giả, ngụy quân tử”. (1).
Đã làm lãnh tụ độc tôn, độc tài thì không tránh khỏi là kẻ nhẫn tâm, máu lạnh ít nhiều, là điều bất khả kháng. “Nhất tướng công thành van cốt khô” để xây dựng sự nghiệp lừng danh muôn thuở.
HCM đã từng tâm sự : “Một ngày dân chưa đủ ăn, áo chưa đủ mặc, các cháu chưa được học hành, mọi người còn khổ thì Bác ăn không ngon, ngủ không yên”.
Xin Bác bảo trọng, nhân dân đói rã họng, thiếu mặc đã lâu, không phải là chuyện một vài ngày.
CSVN hoảng hốt khi khối Liên Xô và Đông Âu chủ nghĩa xã hội tan rã cuối năm 1991, kéo tử thi họ Hồ ra khỏi mộ phần, cạy răng, đem nhét tất cả hoa mỹ vào mồm.
Phun ra từ miệng xác thối rữa, các tư tưởng, ngôn từ lây hôi nhiễm nặng, làm ô uế các truyền thống thuần phong, mỹ tục của dân tộc, làm suy đồi luân lý, đạo đức nhân gian biết bao thế hệ.
Chuẩn mực cuộc sống thay đổi, nay là giả dối, đểu cáng, phách lối do tham nhũng chỉ đạo.
8- “Khéo khéo không mà nó cũng rơi”.
Là cái chắc, tất yếu. Sự tha hóa, biến chất tột độ của ĐCSVN là một chân lý được chứng minh sau ngót nửa thế kỷ chúng cai trị đất nước vơ vét giàu sụ, hưởng lạc.
Chú Thích
Nhận xét
Đăng nhận xét