Hận Thù Này Phải Khắc Cốt Ghi Tâm
Hận Thù Này Phải Khắc Cốt Ghi Tâm
Nguyên nhân của cuộc chiến Việt- Trung năm 1979 là do sự lục đục giữa khối Cộng Sản vơí nhau.
Băt đầu từ năm 1967. Việt Nam cộng sản "hồ hởi phấn khởi" nhận viện trợ từ khối Cộng, mà trong đó Trung Cộng và Liên Sô viện trợ nhiều nhất, từ súng đạn cho tới nhu yếu phẩm,và cả cố vấn quân sự lẫn chính trị.
Khi sự đối đầu không khoan nhượng giữa hai thằng đàn anh lớn nhất của khối cộng , lúc đó đã lên tới đỉnh điểm , thì Việt Nam cộng sản dưới sự lãnh đạo của Lê Duẩn ngã hẳn theo phe Liên Sô sau khi Hồ Chí Minh chết.
Nhưng sự thật là chúng muốn thoát khỏi gọng kềm của bọn Trung cộng, lúc đó đang nằm dưới sự lãnh đạo của thằng lùn và què Đặng Tiểu Bình .
Thằng này lúc đó muốn làm hòa với Mỹ, để phát triển đất nước lụn bại sau những kế hoạch ngu xuẩn của Mao Trạch Đông. Vì thế chúng không muốn nhìn thấy một thằng nhóc thân cận với Liên Xô ngay sát bên nách của mình, hay nói đúng hơn là thoát khỏi vòng kiềm tỏa của mình, nên chúng bảo trợ cho thằng Pol Pol Pot tấn công phía Nam của Việt Nam.
Bọn Việt cộng lúc đó đang say máu "chiến thắng", tính luôn cả chuyện tấn công qua Thái Lan. Lê Duẩn hoàn toàn tin tưởng vào Liên Xô, thành phần thân Tàu trong đảng bị thanh trừng không thương tiếc.
Bọn Trung Cộng xem đây là một hành động ăn cháo đá bát của thằng đàn em Việt Cộng, từ Mỹ thằng lùn tuyên bố sẽ dạy cho Việt Nam cộng sản một bài học.
Bọn Lê Duẩn vẫn ỷ y ,vì chúng tin rằng bọn Trung cộng chỉ hù dọa, hơn nữa chúng vừa ký kết hiệp ước hỗ tương với Liên Xô đến tận 25 năm.
Bọn Trung cộng không hù , mà chúng làm thiệt.
Rạng sáng ngày 17/2/1979 , 45 năm về trước, chúng đồng loạt xua quân tràn ngập qua biên giới phía bắc Việt Nam.
Cuộc chiến kéo dài đúng một tháng và sau đó ầm ì cho mãi tận đến hơn 10 năm sau mới chấm dứt.
Năm 1990 khi toàn bộ, bộ chính trị của Đảng Cộng sản Việt Nam kéo nhau qua Tứ Xuyên để ký kết Hiệp Định Thành Đô thì Việt Nam dưới sự thống trị của Đảng CSVN hoàn toàn lệ thuộc vào Trung Cộng.
Liên Sô lúc đó vừa tan rả.
Hậu quả của cuộc chiến này là Việt Nam mất hẳn ngọn Lão Sơn, các cột mốc biên giới bị quân Trung Cộng dời vào sâu trong lãnh thổ Việt Nam.
Thiệt hại về người và vật chất lên đến một con số khủng khiếp cho một trận chiến chỉ diễn ra trong vòng một tháng.
Bốn mươi lăm năm sau, tôi dám nói chắc rằng, nhiều người trẻ Việt Nam hoàn toàn không biết và quan tâm về cuộc chiến này, vì đảng cộng sản đã giấu như mèo dấu cứt.
Thậm chí các bia tưởng niệm những người Lính cộng sản Bắc Việt, "hy sinh", và đồng bào vô tội bị giết bởi quân Trung cộng, cũng bị đục bỏ.
Trong sách giáo khoa chúng chỉ khoét lác nhồi sọ học trò, về mặt trận phía Nam.
Hai cuộc chiến này là một đề tài rất lớn, vượt quá tầm hiểu biết của tôi, hơn nữa tôi không có thời giờ, cho nên không dám lạm bàn.
Tôi chỉ có mấy thắc mắc khi đọc lại những câu chuyện rời rạc trên internet về cuộc chiến này.
- Thứ nhất, khi hai nước có căng thẳng sẽ dẫn đến chiến tranh, thì tại sao tình báo của vncs, lại không biết được những cuộc điều quân rầm rộ của Trung Cộng khi chúng tiến sát biên giới nước mình, để đùng một cái chúng xua hàng trăm ngàn quân tràn qua biên giới chiếm và tàn phá một lúc 6 tỉnh của Miền Thượng Du Bắc Việt như thế?
- Thứ hai, tôi tự hỏi nếu cộng sản Việt Nam thực tâm muốn hòa hợp hòa giải dân tộc như chúng rêu rao sau khi chiếm miền Nam, thì với một quân lực dày dặn kinh nghiệm chiến trường như Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, thì liệu Việt cộng có bị kẹt trong thế gọng kìm của Khmer Rouge và Trung Cộng không?
Để cuối cùng phải điều quân gọi là thiện chiến từ mặt trận phía Nam ra Bắc, và đưa những người trẻ miền Nam thuộc thành phần lính mới để trấn mặt Nam, để rồi hàng chục ngàn thanh niên vô tội của miền Nam đành bỏ xác xứ người..?
Câu thứ hai có nhiều người sẽ thắc mắc hay chửi vào mặt tôi là nói vớ vẫn .nhưng nếu các bạn nhìn lại lịch sử nước nhà, thời Vua Quang Trung Nguyễn Huệ, đem quân chống nhà Thanh.
Ngài lấy quân ở đâu? Dẹp nhà Trịnh, dẹp nhà Nguyễn, nhưng toàn bộ quân tướng của hai nhà Chúa, Ngài đều sử dụng.
Lịch sử không nói rõ, nhưng chúng ta cần suy nghĩ.
Đứng trước nạn xâm lăng của ngoại bang, thì dù cho chúng ta thuộc về một phe phái nào đi nữa, thì cái việc chống ngoại xâm là điều tiên quyết.
Tổ Quốc Trên Hết.
Chắc chắn cái thời đó, vua Quang Trung và các cận thần đều nghĩ đến điều này, vì thế chắc chắn Ngài đã sử dụng chiến tranh tâm lý, cộng với quân luật để thôi thúc lòng quân lòng dân.
Cho nên Tôn Sĩ Nghị phải chạy trối chết về Tàu. TRÍ VÀ NHÂN ...Nằm chỗ đó.
Trái lại đối với CSVN họ coi toàn bộ Quân Dân Cán Chính của VNCH là kẻ thù, và họ chỉ trưng dụng sinh mạng của thanh niên thiếu nữ miền Nam để làm bia đỡ đạn, hay sử dụng họ làm dân công chiến trường mà không có một tấc vũ khí trong tay.
Họ xem thường sinh mạng của người dân miền Nam ,giống như khi họ xua hàng trăm ngàn thanh niên thiếu nữ miền Bắc vào chỗ chết cho tham vọng nhuộm đỏ toàn cõi Việt Nam của họ.
Trong khi hàng trăm ngàn Tướng Lãnh, Sĩ Quan ,Binh sĩ thiện chiến của nước Việt Nam Cộng Hòa, nằm chết rục xương trong tù, thì ngoài kia kẻ thù truyền kiếp tha hồ bắn giết hãm hiếp dân lành vô tội,và tàn phá quê hương .
Một bộ phận không nhỏ nhân tài, nhân lực quốc gia bị phung phí chỉ vì cái lòng thù hận quá lớn của chúng nó. Bọn Việt cộng
Ngày hôm nay (17/2), là một ngày dù đảng csvn có cố tình dấu diếm, nhưng người dân Việt mãi khắc ghi.
Những người dân miền Nam hay những người Việt đã thoát ra được nước ngoài, có thể vì một chính kiến hay thành kiến nào đó mà không coi ngày hôm nay là ngày để khắc cốt ghi tâm mối thù này, trong khi ngày 19-1-1974 thì chúng ta đòi hỏi người dân miền Bắc phải trân trọng.
Đây là một ý nghĩ sai lầm.
Dưới sự bưng bít thông tin, ngu dân để trị của chế độ cộng sản, thì làm sao họ biết tận tường.
Cho nên chúng ta phải làm người kể chuyện..
Cầu cho những linh hồn uổng tử của những người dân vô tội và những người Lính Bắc Việt đã chiến đấu và chết cho niềm tin bảo vệ quê hương trong trận chiến năm 1979 được yên nghỉ.
Sự hy sinh của các Anh dù bị lừa gạt bởi đảng cộng sản, nhưng bởi vì các Anh là những Người Lính, và Người Lính chỉ biết bảo vệ Tổ Quốc.
Tiếc thay các Anh sinh ra và chiến đấu ở cái thời đại mà những kẻ vong nô đồng hóa chúng là Tổ Quốc.
Tôi kính cẩn nghiêng mình trước vong linh các Anh.
Tổ Quốc Việt Nam Tự Do sẽ muôn đời sẽ ghi ơn các Anh!
Nhận xét
Đăng nhận xét