Quân Sử Nước Việt Nam Cộng Hòa: Trận Cửa Việt Trước Giờ Ngưng Bắn

Quân Sử Nước Việt Nam Cộng Hòa:
Trận Cửa Việt Trước Giờ Ngưng Bắn

Cầu Muối Quang

Giờ ngưng bắn ở đây, là giờ giấc đã được ấn định, trong Hiệp Định Paris đã được ký kết giữa các bên tham chiến trong chiến tranh Việt Nam năm 1973. Giờ ngưng bắn được ấn định là 8 giờ sáng ngày 28-1-1973.

Cộng quân thảm bại nặng nề sau khi QLVNCH tái chiếm lại Quảng Trị, vào tháng 9-1972, bắt buộc phải ngồi vào bàn hội nghị, cho dù trong thâm tâm chúng nó, chưa bao giờ từ bỏ mộng thôn tính miền Nam bằng vũ lực, bất chấp thiệt hại nhân mạng và mang nợ chiến tranh.

Cửa Việt là một căn cứ Hải Quân của quốc gia Việt Nam Cộng Hòa. Nằm giữa Quảng Trị và thị trấn Đông Hà ,ngay cuối dòng Hiếu Giang chảy từ Đông Hà ra biển Đông. Nơi đây, là nơi nhận tiếp tế đạn dược, lương thực cho miền hỏa tuyến, do các giang đoàn Hải Quân Việt Nam Cộng Hòa đảm nhiệm. Cộng quân đã chiếm giữ căn cứ này từ sau cuộc di tản chiến thuật của Sư Đoàn 3 Bộ Binh năm 1972.
Ngày 24/1/1973, sau những trận đánh thăm dò lực lượng địch của Tiểu đoàn 2 Trâu Điên Thủy Quân Lục Chiến Việt Nam Cộng Hòa. Lực lượng Tango được thành lập, gồm 2 tiểu đoàn TQLC 2+4 và tăng cường thêm 3 đại đội của tiểu đoàn 9 và 1 đại đội của tiểu đoàn 5 TQLC. Ba đại đội pháo binh của tiểu đoàn pháo binh TQLC và Thiết Đoàn 20 Chiến Xa cũng nằm trong lực lượng Tango này.

Kết hợp chiến thuật nhị thức ,chiến xa và bộ binh, lực lượng Tango, bất thình lình tấn công Cửa Việt ngày 27-1 năm 1973.
Sau khi hàng loạt đạn pháo binh dọn trận địa chụp xuống, từng đoàn chiến xa M48+M41 gầm rú hết ga,băng qua các đồi cát tiến về Cửa Việt.Thủy Quân Lục Chiến theo sau, hoặc đánh bọc hậu, cùng lúc với những hướng khác.

Có thể nói là trong chiến tranh Việt Nam ,đây là lần đầu tiên Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa , sử dụng chiến thuật "biển người " và thần tốc. Thương binh ,vũ khí tịch thu được lịnh bỏ lại phía sau, có người thu lượm. Giặc cộng bất ngờ, nằm chết dí tại trận, hoặc bung hầm chạy.

Đúng 7 giờ 58 phút ngày 28-1-1973. Lực lượng Tango đã hoàn toàn chiếm lại Cửa Việt!
Thiệt hại cho quân ta không đáng kể, cho dù máu xương nào đổ xuống cũng đau thương. Nhưng theo binh pháp thì đây là một cái giá tương đối để chiếm lại một cứ điểm đã bị địch quân chiếm đoạt từ lâu.

Và sau chiến thắng này, cũng là bắt đầu của một bi thương khác.

Bi thương, bi thảm này bị tạo nên bởi một nền hòa bình giả tạo, bởi cái lòng tin ngây thơ nhân bản của người Miền Nam, bởi bọn ma đầu chính trị, bởi những kẻ ngồi trong phòng lạnh để ra những quyết định vô lý.
Giờ ngưng bắn đã điểm.

Sau những cái gọi là giây phút mừng vui vì từ đây đã hết chiến tranh, quân sĩ hai bên mời nhau điếu thuốc, ly cà phê, là những nhát dao găm lụi thình thịch trong đêm tối của cộng quân, với những nngười Lính Thủy Quân Lục Chiến qua chiến hào địch thăm xã giao. Những người Lính mà chúng nó vừa gọi anh em.

Những người lính ngây thơ này chết không nhắm mắt, chết với niềm mơ ước anh trở về quê tìm lại ngày xưa đã mất năm nao. Bởi lòng tin vào cái nghĩa Đồng Bào.
Những màn lịnh lạc không rõ ràng của các cấp chỉ huy trong Bộ Tư lệnh phía Việt Nam Cộng Hòa và những mưu đồ lợi dụng ngưng bắn để tái phối trí lại lực lượng của cộng quân. Đã làm thay đổi trận địa.

Những cuộc chuyển quân ầm ầm của cộng quân, trước sự làm ngơ của cái gọi là Ủy Ban Đình Chiến ,đa phần là bọn thuộc khối cộng. Bọn Mẽo thì chỉ nhắm đến mục tiêu duy nhất là lấy lại tù binh và rút lui trong danh dự.

Mặc kệ đồng minh.
Một lũ khốn nạn .
Chỉ có những người Lính dãi dầu sương gió, run cầm cập dưới cái lạnh của miền Trung do mưa và gió lạnh từ xứ Lào thổi về,là nạn nhân thực thụ của nền hòa bình giả tạo này.

Sau 25 giờ nằm chịu trận, bị trói tay vì cái hiệp định quái gở này, trong khi cộng quân tăng cường lực lượng, bày binh bố trận, quyết chiếm lại Cửa Việt.

Những cấp chỉ huy tại trận tiền, quyết định lui quân.

Chi Đoàn Trưởng 1/20 Chiến Xa nói với Tiểu Đoàn Phó Kình Ngư TQLC: "Anh cứ lui quân, bảo toàn lực lượng, tôi mở đường máu, ra tòa án quân sự, tôi chịu trách nhiệm".

Cao quý thay tình chiến hữu.
Hòa bình giả tạo, niềm tin vào một ngày mà non nước chung một màu cờ, vỡ tan tành. Những vũng máu tràn trên những đồi cát trắng, tô đậm thêm máu lửa chiến tranh, làm đậm thêm hận thù giữa hai miền Nam Bắc. Màu tím hoa sim của những rừng sim bây giờ đậm thêm màu máu.

Và những ngày tháng đó, bắt đầu cho chuỗi ngày tháng tiếp theo , từng phần đất miền Nam thân yêu, rơi vào tay quân giặc bắc phương.
Là những người sinh sau đẻ muộn, chúng ta bắt buộc phải có một cái nhìn trung thực.

Quân binh thắng bại là lẽ thường.

Những bài học lịch sử, không bao giờ vô ích.

Cầu Muối Quang

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 179

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 180