Sư Ở Thái Lan Và Sư Ở Nước Ta

Sư Ở Thái Lan Và Sư Ở Nước Ta

 
Nguyên Tống
Rằm tháng 7, mình ở Bangkok, một quốc gia hoàn toàn theo đạo Phật và chính thức thừa nhận Phật giáo là Quốc đạo. Không hề có những lễ tế rầm rộ, đến mức mình còn không nhận ra là Rằm tháng 7, Vu Lan hay xá tội vong nhân gì cả.

Nhưng phải nói là đạo Phật đã giúp người Thái sống và hành xử với nhau rất đúng tâm Phật. Đến nỗi mà khi mình mua hàng ở chợ, họ tính thiếu tiền cho mình, về nhà mình phát hiện ra mà áy náy không yên, hôm sau tự tìm đến chỗ đó mà trả cho họ cái số họ tính thiếu đó, dù rất mất công sức và thời gian. Tự bản thân mình thấy không thể an lòng mà “nuốt” số tiền họ tính sai, tính thiếu cho mình được. Là bởi mình thấy họ quá thiện tâm, thiện lành dù mưu sinh cũng nhọc nhằn và không nỡ “ăn không” của họ số tiền ấy.

Ấy thế nhưng, không hề thấy sự lạm dụng, kệch cỡm của các nhà sư như ở nước ta. Có lẽ đó cũng là do dân trí của họ đủ để nhận biết sư không phải là Phật. Sư chỉ là một sứ giả, một “phiên dịch” của Phật, tự nguyện “dịch” những điều Phật răn dạy cho Phật tử mà thôi (và vì thế Sư được ăn của bố thí của bá tánh để phụng sự Phật). Không có lý do gì để xoa đầu một người đáng tuổi mẹ mình như là Phật được.

Sư, hay Giáo sư, Luật sư… chỉ là những công cụ để giúp mọi người tiếp cận với Đạo, với Tri thức hay với Luật pháp mà thôi. Họ không phải là Phật, là Chân lý hay là Công lý. Đừng nhầm lẫn. Bởi thực tế thì nhiều kẻ mang danh Sư, Giáo sư hay Luật sư còn “khôn” như… Thích Nhật Từ. Tri thức, hiểu biết hay cái Tâm, cái Đức còn kém xa người bình thường.

Cho nên, chừng nào mà còn để Sư xoa đầu như Phật, không quỳ lạy cha mẹ mình mà sẵn sàng quỳ lạy trước mấy ông sư như Thích Nhật Từ hay Chùa Ba Vàng này, rồi sợ sệt mấy ông Luật sư, Giáo sư, thậm chí cả Gia sư… thì chừng đó dân tộc ta còn vô địch về sự ngu muội. Phật hay Công lý, Chân lý không bao giờ hiện thân vào những kẻ cho phép mình xoa đầu (cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng) thí chủ hay thân chủ cả đâu. Bọn ấy chỉ toàn giả cầy mà thôi.

Những người có danh “Sư” thật họ sống khác lắm, không bao giờ tự cho phép làm vậy với thân chủ hay thí chủ đâu. Vì như thế là mất dạy, là vô học. Bạn cứ ghi nhớ và tự chiêm nghiệm điều này mỗi khi gặp sự việc tương tự mà xem.

Nguyên Tống

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 179

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 180